Chắc hẳn trong chúng ta ai cũng có sở thích nghe những loại nhạc có giai điệu du dương nhẹ nhàng sâu lắng, sôi động hay lãng mạn… những giai điệu như như vậy được xếp vào phong cách nhạc Pop, Blues, Jazz, Hip Hop hoặc Rock… Hôm nay ADAM Muzic sẽ giới thiệu đên các bạn lịch sử của môt trong các phong cách ấy. Phong cách âm nhạc nhạc Blues.
Blues là một thể loại nhạc có những đặc điểm khác như lời bài hát, dòng âm bass, và các nhạc cụ riêng. Blues có các nhánh bao gồm blues đồng quê, chẳng hạn như nhạc blues Delta, blues Piedmont và blues Texas, và blues phong cách đô thị như Chicago blues và West Coast blues. Thế chiến II đánh dấu sự chuyển đổi từ blues acoustic sang blues điện và giới thiệu nhạc blues cho một đối tượng công chúng rộng lớn hơn, đặc biệt là những người da trắng. Trong năm 1960 và 1970, một hình thức lai tạo gọi là blues-rock đã phát triển và định hình.
Nhạc Blues bắt nguồn từ folk music của châu Âu, các bài hát lao động (work songs), những bài hát cổ vũ tinh thần, tôn giáo (spirituals), các bài nhạc đồng án (field hollers, những câu hô hào, hét – shouts (giống các nô lệ Hy Lạp khi bị bắt chèo thuyền chiến đấu), những bài thánh ca cầu kinh (chants). Nhạc Blues phát triển từ dòng nhạc dân gian của những nô lệ da đen ở các tiểu bang miền nam nước Mỹ. Những ca khúc blues rất giàu cảm xúc, thường mang đề tài u buồn với giai điệu đơn giản, thường chỉ dựa trên ba hợp âm. Trong suốt thê kỷ XX, nhạc blues trở thành một nguồn tác động mạnh mẽ đến sự phát triển dòng âm nhạc phổ thông nhất.
Cho đến năm 1700, hàng triệu người ở Tây và Trung Phi đã bị đưa khỏi quê hương, vượt Đại Tây Dương để đến làm nô lệ trong các đồn điền ở vùng biển Caribe và nước Mỹ.
Nô lệ trong các tiểu bang miền nam nước Mỹ dùng tiếng hò để liên lạc trên đồng ruộng và những bài ca lao động để giữ nhịp điệu làm việc. Họ sử dụng hình thức đối đáp của Châu Phi khi người lĩnh xướng hát một câu và những người còn lại hát theo.
Các nô lệ bày tỏ sự đau khổ và niềm hy vọng vào một cuộc sống tốt đẹp hơn qua những bài thánh ca. Tiết tấu và hòa âm Châu Phi được kết hợp với những bài ca Thiên Chúa giáo. Bằng cách ngâm nga,vỗ tay, và thay đổi nhịp điệu, các biến tấu của giai điệu được lặp lại liên tục.
Năm 1862 Tuyên ngôn giải phóng nô lệ tuyên bố kể từ ngày 1/1/1863, mọi nô lệ ở các tiểu bang miền nam được tự do. Những người này đi lên khắp các thành phố phía Bắc nước Mỹ và mang theo âm nhạc của họ.
Bản nhạc đầu tiên của người da đen được ghi âm là bài ca Tiếng Cười ( Laughing song) của George W. Johnson. Bài này được quảng cáo là “nhạc da màu”. Thời đó vẫn còn phân biệt chủng tộc và nhạc da màu do người da đen thu âm và chỉ dành cho người da đen.
Năm 1903, trong khi chờ tàu hỏa ở Mississppi, nhạc sĩ W.C Handy nghe thấy được một người vừa hát vừa lướt một lưỡi dao trên cây đàn guitar. Âm thanh ấy- sau này được gọi là tiếng “guitar vuốt”(slide guitar)- đã tạo cảm hứng cho Handy viết một số bài dân ca điệu Blues đầu tiên.
Ma Rainey(1886- 1939)
Ma Rainey là thành viên của một nhóm nhạc hát rong, trình diển ở nhiều thành phố khắp nước Mỹ. Trong những năm 1920, bà là một trong các nữ ca sĩ nhạc blues đã thu thanh những bài blues kinh điển của mình.
Blues điện tử
Chicago blues: trong những năm 1950, Mc Kinley Morganfield ( 1915- 1983) biệt danh là Muddy Waters, đã dùng bộ tăng âm của guitar của mình để chơi nhạc Delta blues cho ấn tượng hơn. Trống, controbat, piano xắc xô cùng chơi guitar và acmonica trong phong cách blues này.
Blues Rock: Chester Arthur Burnett (1910- 1976) được gọi là Howlin’ Wolf( Sói Tru) do tiếng hát âm vang mạnh mẽ và thân hình to lớn của ông. Âm thanh của Blues rock kết hợp với nhạc blues ba hợp âm với tiết tấu boogie và phong cách rock and roll.
Soul blues phát triển trong những năm 1960, nhạc Soul là kết hợp của R&B (rhythm and blues), nhạc thánh ca gospel, và phong cách blues truyền thống.
Blues đồng quê.
Delta blues Charles Patton (1981- 1934) được xem là cha để của Delta blues, xuất thân từ vùng đất vô cùng nghèo đói ờ châu thổ sông Mississippi. Ông thường chơi guitar vuốt ầm ĩ trong những tư thế kì lạ và hát với giọng khàn khàn về thời cơ cực.
Texas blues trong những năm 1920, Lemon Jefferson “mù” (1893- 1929) người được xem là cha đẻ của texas blues, đã chơi theo nhịp nhún nhảy, thoải mái hơn. Ông có giọng hát cao và thường chơi những đoạn guitar độc tấu trong bài hát của mình.
Memphis blues những người trình diễn trong một ban nhạc dùng các nhạc cụ tự làm từ các vật dụng như sáo kazoo, chậu thiết làm trống bass, chai lọ, cùng các nhạc cụ rẻ tiền như đàn banjo, guitar và acmonica.
Piedmont bues hay blues Bờ biển Đông, trờ thành một phương pháp chơi guitar bằng ngón đặc trưng. Phong cách này được Boy Fuller “mù”(1907-1941) sử dụng và có tiết tấu ragtime đầy nhịp chỏi.
https://youtu.be/jcnz8SSb_JM
Louisiana blues hay blues vùng đầm lầy, như nhạc của Lightnin’ Slim (1913- 1974) có kiểu đệm guitar đơn giản, thoải mái và tiết tấu chậm, khiến âm nhạc có vẻ ảm đạm và như báo hiệu có điềm gở.
New Orleans blues như phong cách của Professor Longhair (1918- 1980), có thể nhận biết qua các nhịp chỏi vui vẻ của vùng Caribe chơi trên piano hay kèn chứ không phải chơi bằng guitar hay amonica.
Một số kiến thức trên hy vọng sẽ mang lại cho bạn đọc hiểu thêm về phong cách nhạc Blues.
Nguồn: Wikipedia
History music children
History Blues
Video: youtube.com
Biên soạn: Huy Võ