Âm nhạc cùng thời tại Trung Hoa (cổ điển Trung Hoa – thế kỉ 13-19, trước thời gian này, âm nhạc được tính vào thời cổ đại)
Nhà Bắc Ngụy
Nghệ thuật Phật giáo từ Hang đá Vân Cương, Đại Đồng, c. 465 sau Công nguyên (Triều đại Bắc Ngụy), cho thấy các nhạc công chơi đàn tỳ bà và đàn sheng
Nhà Tùy đến nhà Đường
Thành lập các học viện và khoa âm nhạc khác nhau –
Đại nhạc cục (大樂署) chịu trách nhiệm về yayue và yanyue (燕樂, âm nhạc giải trí và khiêu vũ cho bữa tiệc)
Học viện Hoàng gia do Hoàng đế Gaozu thành lập
“Pear Garden”, một học viện diễn xuất và âm nhạc được thành lập bởi Hoàng đế Huyền Tông.
Cục Trống và Tẩu (鼓吹署) chịu trách nhiệm về âm nhạc nghi lễ.
Âm nhạc đôi khi chịu ảnh hưởng từ âm nhạc Trung Á, Ba Tư và Ấn Độ.
Âm nhạc ký hiệu lâu đời nhất còn tồn tại ở Trung Quốc – Youlan.
Dương Quý Phi- Dương Ngọc Hoàn là sủng phi của vua Đường Huyền Tông, giỏi nhảy múa, đàn hát, là người có ảnh hưởng rất nhiều đến âm nhạc thời Đường
Nhà Nguyên
Sự hồi sinh của Yayue do sự hồi sinh của Nho giáo mới
Sự phổ biến ngày càng tăng của opera Trung Quốc
Nhà Tống
Hình thức nghệ thuật của thơ được hát đạt đến đỉnh cao vào thời nhà Tống.
Tô Đông Pha – Học trò của Âu Dương Tu là hai nhà thơ có ảnh hưởng nhất thời Tống
Nhà Minh
Kinh kịch Côn Khúc.
- Triều đại nhà Thanh
Sự phát triển của Bắc Kinh- Kinh kịch (Peking Opera)
Kế thừa và tiếp tục phát triển kinh kịch từ người Hán, triều đại nhà Thanh ưa chuộng thể loại này, mãi đến thế kỉ 19
Nhật Thanh
Tham khảo và hình ảnh nguồn Wikipedia